Hồn Lang Trở Về Âm Giới (42)

Vừa ngắm, vừa đi, vừa thổn thức
Ngàn năm tiền sử với hôm nay
Không gian một cõi, tình hai cảnh
Vạn mối tơ vò níu chặt ai !

Phố đã lên đèn, đêm rực sáng
Bộ hành, xe cộ tới lui nhanh
Khác xưa lặng lẽ khi trời tối
Lác đác lửa hồng rải rác quanh

Sơ khai hoang dã thú săn mồi
Mạnh được, yếu thì cái mạng toi
Còn ở thời nay nhiều đổi khác
Đồng tiền quyết định cuộc lên ngôi

Thiếu thốn, nhọc nhằn phủ lối xưa
Tâm an, tự tại trước bao mùa
Bây giờ vật chất giăng đầy nẻo
Cứ mãi quay tròn cuộc bán mua!…

Luẩn quẩn trải dài theo bước đi
Đẫm mờ thu lệ đọng vành mi
Nhớ nhung kỷ niệm thời dương thế
Hai kiếp cõi trần, một bóng phi

Để lại trong ma cả khối sầu
Luyến lưu, vương vấn ghịt niềm đau
Dư âm theo gió ngân lời hỏi
Hỡi mảnh linh hồn liệu tính sao?

Bâng khuâng, vọng tưởng vết rêu phong
Thắt thẻo tâm can, tím nỗi lòng
Rồi nghĩ kiếp đời vừa tạ thế
Vạn ngàn héo hắt, buốt tê đông !....


“Lang lần vào thành phố dưới trời
đêm, vừa đi vừa thổn thức”

23/9/2016
Nguyễn Thành Sáng