TÂM TÌNH ĐỒNG HỌA (12)

Bỗng dưng Nương lại nghĩ miên man
Ray rứt tâm can đến võ vàng
Mây trắng nhẹ lan hoà nguyệt khuyết
Sao tình Nương vọng mãi chưa sang

Hội ngộ lương duyên luống bể dâu
Ảm đạm không gian ngọn gió rầu
Khuya nay góc vắng quỳnh hoa vỡ
Lạc khúc âm vang nửa mảnh sầu...

Ngàn yêu da diết thuở tiền duyên
Ngả rẽ ly tan đọng nỗi niềm
Chuyển kiếp dương trần lưu luyến mãi
Hồn linh tao ngộ dưới trăng đêm

Mà đò đã lỡ chuyến sang sông
Vương vấn tình ai, tím cõi lòng
Muốn ghé bến đời trao gói mộng
Trời ơi! Lạc lõng giữa mênh mông...

Trời ảm đạm núi rừng hoang vắng
Tiếng tiêu sầu mặn đắng Hồn Nương
Vạc kêu trăng rũ chán chường
Tình tơ vướng bận chỉ hường ngổn ngang

Gió thổi lạnh buông màn da diết
Mảnh tình buồn mãi miết đong đưa
Mây giăng rỉ rả giọt mưa
Chuốt bao khổ luỵ mới vừa lòng Lang

Đành khép lại tơ vàng một thuở
Mộng sánh đôi nức nỡ vọng chờ
Trần tình lỗi nhịp chơ vơ
Ưu tư khắc khoải tim giờ nhói đau...

Hồn Nương ơi! Đôi bờ cách biệt
Thương thật nhiều nhưng biết nói sao
Nên đành phải nén vào sâu
Non thề biển hẹn, những câu ân tình

Dòng sông xa cánh thuyền lỡ chuyến
Chẳng kịp về đậu bến chiều nay
Vấn vương, lưu luyến hình ai
Tái tê da diết, đoạn đoài tâm tư

Đêm dỗ giấc thả mơ tìm gặp
Ngọn lửa hồng sưởi ấm niềm thương
Vơi đi giá lạnh hàn sương
Để rồi tỉnh mộng. nghe buồn nhớ nhau…


Tháng 5/2018
Nhất Lang & Tam Muội


"Ba năm để lại lòng anh
Niềm thương nỗi nhớ vô ngần em ơi!"