Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (235)

Muốn Được Một Lần

Em vừa trải khúc u hoài
Anh đà “cạn chén” để rồi lại đau
Khi xưa vội kéo sụp cầu
Tháng năm cứ mãi biết bao nghĩ về!…

Người con gái ấy tên Xê
Tặng trao trái đỏ tràn trề yêu thương
Vậy mà vó ngựa buông cương
Khiến nàng da diết đoạn trường xót xa

Đêm đêm văng vẳng sầu ca
Tương tư não nuột loang qua phũ phàng
Kẻ “Kia” cũng chẳng bận màng
Cũng khô cục đá, cũng hàng bạc vôi…

Thời gian chầm chậm dần trôi
Phong trần cát bụi dập vùi tâm tư
Lắm khi thao thức thẫn thờ
Chập chờn dĩ vãng, chơ vơ nỗi niềm!

Đìu hiu, giá lạnh bên thềm
Lần vào ký ức êm đềm thuở xanh
Mới hay nhớ mảnh trăng thanh
Mới thầm nối tiếc ôm đàn thả sông…

Trọn đời canh cánh cõi lòng
Hận mình sao nỡ quay vòng nhổ neo
Đẩy tình lông lốc xuống đèo
Tả tơi tan tác chìm theo sóng gờn…

Bao thu muốn được một lần
Nghe lời oán trách, nghe hờn của em…
Cho từ sâu thẳm con tim
Trào lên day dứt đẩy thuyền vỡ toang!


14/7/2018
Nguyễn Thành Sáng



Khép Trang Nhật Ký

Cuộc đời dâu bể đa đoan
Hoá công chẳng đặng Phụng Loan lỡ làng
Hữu duyên vô phận dở dang
Sóng ngầm bão tố thuyền tan nát nhàu

Tưởng rằng thắm đượm trầu cau
Ngờ đâu lận đận qua cầu đắng cay
Xốn xang vò võ đêm ngày
Tương tư khối mộng lắt lay bóng hình

Bốn bề hoang vắng lặng thinh
Tựa cửa lắng mình hoài vọng tin anh
Muộn phiền bạc mái đầu xanh
Thệ ước chòng chành ký ức buông lơi

Hoang mang bóng lẻ chơi vơi
Sơn khê cách biệt sầu khơi tấc lòng
Hỏi rằng anh có về không
Hay phụ tình nồng, tim nhói giá băng

Chuỗi dài quạnh quẽ gối chăn
Uyên ương lẻ bạn băn khoăn được gì
Dư hương trĩu nặng vành mi
So dây khảy phím biệt ly đoạn trường

Chia uyên rẽ thúy đôi phương
Âu là số mệnh há vương vấn buồn
Bầu đen mưa rớt sấm suông
Gió rít mây luồn réo rắt cung tơ

Trần tình chẳng vẹn giấc mơ
Én lạc thẫn thờ cất tiếng xót xa
Mượn vần thơ rụng phôi pha
Khép trang nhật ký, đường xa độc hành!


July 15, 2018
Tam Muội