Day Dứt Mảnh Tình Xưa

Kể từ hôm nói chia tay
Nàng đi, đi mãi không ngày ghé tôi
Ánh vàng giờ đã mờ trôi
Đò đưa mấy thuở thôi rồi khuất xa!

Trăng non sớm vội bóng tà
Đường đi mấy đoạn để mà luyến lưu
Em ngày tháng có sầu ưu?
Có vương, có vấn, có thu trải buồn?...

Thời gian lặng lẽ mây sương
Bến xưa, năm cũ, tình trường bể dâu
Phôi phai, nhạt loãng từ lâu
Hay còn đọng mãi tận sâu mảnh hồn?

Chợ tan, lặn bóng hoàng hôn
Anh ngồi đợi quán, em chân về nhà
Ly kem thắm thiết, đậm đà
Cuốn hồn tình ái mặn mà cùng ai

Đêm nào nắm lấy bàn tay
Cùng nhau qua lộ, đường dài bóng say
Lâng lâng hai cánh hồn bay
Gió mây kỷ niệm, những ngày không tên…

Mười năm em vẫn mình ên
Tình cờ gặp lại mông mênh nỗi niềm
Vì sao giờ vẫn chặt tim?
Vì sao chẳng chịu thuyền duyên cuộc đời?

Anh ơi! Em cũng muốn nơi
Mong tìm, cho giống người thời năm xưa
Nhưng tìm chẳng gặp bao giờ
Nên đành ôm ấp trăng thơ một mình

Trời ơi! Day dứt sự tình
Vì tôi em phải lênh đênh một chèo!...


Nguyễn Thành Sáng