Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (389)

Tiếng Lòng

Ôi! Tiếc cuộc đời chẳng có em
Sớm hôm gần gũi cận kề bên
Dấu yêu ơi hỡi! Tình yêu hỡi
Lưu luyến mà không thể bước tìm!

Để bóng ảnh hình mãi vấn vương
Chiều nâng ly đắng dạ u buồn
Bờ môi, nét ngọc, lời tha thiết...
Da diết, âm thầm vọng nhớ thương

Biết nói gì đây! Trước cảnh tình
Chỉ còn ấp ủ giữa hồn linh
Phù vân lặng lẽ theo ngày tháng
Bến cũ, vườn xưa gặp lại mình

Anh sẽ tặng em trọn quả hồng
Đắp bù lạc thế, buốt hàn đông
Từ nay không nữa, không xa nữa
Vạn kỷ nghìn năm nghĩa vợ chồng!

Giờ thì hai nẻo cách đò ngang
Mộng ước, tơ duyên đã lỡ làng
Kẻ đóng khung đời trong bổn phận
Người ôm gối chiếc, nỗi bâng khuâng

Dòng sông, sóng nước lững lờ trôi
Giây phút mơ đan khóe nụ cười
Khoảnh khắc qua rồi, quay thực tại
Vẫn là ảo ảnh tận xa xôi

Rồi sẽ một lần ta tiễn đưa
Khung trời êm ả trải đầy mơ
Về nơi diệu vợi bầu thăm thẳm
Trăng, gió, mây, sương…Đẫm lệ nhòa…


25/9/2018
Nguyễn Thành Sáng

Trải Lòng Trong Đêm

Lạnh lẽo canh tàn đơn chiếu chăn
Đàn buông réo rắt nỗi băn khoăn
Mộng đời rối rắm đầy ngang trái
Vọng tiếng nhân duyên cõi vĩnh hằng

Đọc dòng tha thiết, cảm bao nhiêu
Phảng phất sợi buồn giữa tịch liêu
Vụn vỡ hồn trăng, đau tấc dạ
Võ vàng chất ngất chuỗi liêu xiêu

Anh hỡi cơ trời lắm bể dâu
Chuyến đò lỡ bến sóng vương sầu
Lỗi duyên suối rũ hàn sương điểm
Chỉ lạc tơ rời ứa giọt châu

Dẫu kiếp gian truân vẫn độc hành
Trần tình rời rạc héo xuân xanh
Nữ nhi phận hẩm không than oán
Trắc trở thuyền uyên nào trách anh

Thương lắm bạn lòng mãi nghĩ suy
Thầm mong anh trải bước thiên di
Gia đình cuộc sống nhiều thi vị
Định mệnh trớ trêu, chớ lụy vì

Anh đừng thao thức, thẫn thờ đêm
Ray rứt trầm tư quạnh góc rèm
Lãng đãng thả hồn theo vệt khói
Sẽ làm héo hắt ngậm ngùi thêm

Cùng em soi bóng kết tình thơ
Rồi nhánh phù vân chốc xóa mờ
Âm cảnh phỉ nguyền, ly hợp cẩn
Ân dầy nghĩa đượm sắt son tơ.


September 26, 2018
Tam Muội