61- Trích Đoạn Bài Thơ: AI BẢO THU CHẲNG GỢI
Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)


Chợt nhớ ra thì đã quá trưa
Bầu dần nắng nhạt, gió lưa thưa
Thời gian chầm chậm theo ngày tháng
Đẩy áng mây mờ phủ lối xưa

Năm nào phơi phới hồn xuân lữ
Đây đó vui say chẳng hẹn chờ
Bát ngát lưng tầng chim vỗ cánh
Mỏi dừng đậu nhánh, khoẻ xòe ra...

Cây cảnh xuân vườn khơi ý mộng
Con đường hoa nở đón chân đi
Bên lề tiếng khóc như nào thấy
Đường rộng thênh thang chẳng níu ghì

Vậy mà thoáng chốc phù vân chuyển
Lặng lẽ dừng chân một bóng người
Kỷ niệm, hương tình theo lá đổ
Để niềm vương vấn hướng về nơi...

NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Từ khóa)