Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (448)

Thơ họa tâm tình không đề

Không gian trống vắng như tờ
Ra vô lặng lẽ thẫn thờ, vấn vương
Ngoài trời gió thổi, sương buông
Trong hồn mộng ước nỗi buồn nhớ ai...

NTS

U sơn lặng ngắm thu phai
Ngả nghiêng vàng võ chuỗi dài tương tư
Miên man thắt thẻo ngất ngư
Nhớ anh da diết lừ đừ xác thân

Tới lui thắc thỏm tần ngần
Mộng gửi mây vầng nhắn cánh thư xanh
Đêm qua cõi dạ chòng chành
Tưởng Người là bóng của anh bên mình

Dặn lòng chớ để rung rinh
Một phút động tình sẽ khổ đời nhau
Màn sương quyện gối nhạt màu
Một quê hai cảnh nỗi đau thấu trời...

TM

Hồn yêu dấu của anh ơi
Chỉ xa khoảnh khắc, một trời nhớ thương
Chiều tà hướng vọng ngàn phương
Quặn lòng chẳng thể vó cương tìm nàng

Để tim da diết loang tràn
Nhìn kia! Mộng ái… võ vàng, tái tê
Mới đây còn quyện bóng thề
Mà nay lối ngõ, anh về…em đi…

Ánh buồn loáng thoáng bờ mi
Cảm thông ngang trái, có chi phải sầu
Nhưng sao vẫn thấy niềm đau
Tận cùng sâu thẳm, chực trào tiếng rên…

NTS