TÌNH YÊU TUỔI HOÀNG HÔN


Đây biển nước mênh mông trải ngập tràn
Nhịp sóng cồn lai láng đuổi hoàng hôn
Thuyền viễn mộng dập dềnh trên ảnh trốn
Lướt vững vàng ánh gợn đến sông duyên!

Chẳng như bướm nhịp nhàng nơi thượng uyển
Hút nhụy hồng xao xuyến của hoàng cung
Bay nhàn nhã nơi khung ngà, gió lộng
Kiếp lưu tình khuấy động đóa hồn hoa

Cũng không cánh từ tít tận ngàn xa
Vùn vụt đến thổi ra cuồng phong vũ
Sớm phủ mờ nắng hanh làm héo rũ
Để một hồi ảm đạm cảnh tan trôi

Và chẳng trăng rực tỏ cạnh bên đồi
Dần lẩn mất qua thời gian khoảnh khắc
Kéo đưa về hanh hao bầu nhạt tắt
Biến đêm dài trầm mặc nét thu đen..!

Tình yêu nầy như gió thoảng ru êm
Lung lay nhẹ trên tầng hoa đỉnh lá
Dưới ráng chiều nắng tàn dần rệu rã
Chuỗi tối trời buồn bã nhỏ sầu sương

Là con nước âm thầm đi vạn hướng
Thôi khát khao, sự sống khắp trùng khơi
Giữa dòng đời bốn mùa luân chuyển tới
Thắm đủ đầy, vời vợi lững lờ trôi…

Nay êm ả ngắm vầng dương rẽ lối
Nghe véo von sáo thổi vọng từ xa
Khuất đầu non trăng xoa ra ánh toả
Rồi lên dần, bôi xoá sắc vàng tan!

Nguyễn Thành Sáng