AE Cô bác ơi,vui tý đi màu xanh sẽ trở lại ngay mà ,T4 các Company sẽ UP UP UP [] Cười lên nào VS ơi!


Cổ phiếu Tèo





Lê Hoàng


Người
bạn đầy sáng tạo của tôi, Tèo, không phải là kẻ chịu ngồi im khi thấy
thiên hạ nô nức đua nhau, chen lấn trong thị trường chứng khoán.




Nhưng cách tham gia của anh thì độc đáo và vô tiền khoáng hậu: Anh
không mua mà bán. Anh phát hành cổ phiếu mang tên mình. "Công ty Tèo"
chỉ phát hành độc một cổ phiếu. Ai mua nó có nghĩa sẽ được sử dụng...
chính bản thân anh.

Đầu tiên, khi biết tin này, tôi vội vã can:

- Tèo, luật pháp cấm bán mình cơ mà.

Tèo nhăn nhở cười:

- Nhưng tớ không bán. Tớ chỉ phát hành cổ phiếu.

Tôi sợ quá:

- Thế nhỡ ai mua được cậu, sau đó sẽ toàn quyền sử dụng, có nghĩa tha hồ mắng chửi, đánh đập thì sao?

Tèo phá lên cười:


- Cậu nói cũng có lý. Nhưng nếu cậu để ý sẽ thấy dân chơi cổ phiếu chả
ai dùng, mà toàn mua đi bán lại. Nghĩa là không ai sờ mó tớ. Họ chỉ cần
cái giá trị ảo của tớ mà thôi.

Nghe cũng có lý, nhưng đáng đời
cho nó, cổ phiếu Tèo tung ra thị trường chả ma nào đoái hoài, dù giá
khá hấp dẫn. Tèo không hề lo lắng. Nó làm thủ tục, đổi tên Công ty Tèo
thành Công ty TPT, nghe na ná như tên của một cổ phiếu nóng trên thị
trường.

Lập tức hôm sau, TPT có người mua. Chứng tỏ thiên hạ chỉ thấy những gì khó hiểu thì đoán là... giàu.

Bước thứ hai, Tèo tung tin TPT sắp được một tập đoàn của Mỹ mua lại, hợp đồng sẽ ký trong tuần sau.

Thiên hạ sốt lên hầm hập. Chỉ trong một ngày, TPT (viết tắt của ba chữ Tèo phỉnh Tèo) được đẩy giá lên 360 chục lần.

Buồn cười nhất là nó cũng chả biết ai mua mình, và họ cũng không có nhu cầu gặp nó. Mọi việc mua bán chỉ diễn ra trên màn hình.


Cho nên đã có một lần, Tèo vô sàn và gặp một kẻ đang gạ bán nó cho...
nó. Theo kẻ đấy, thì TPT là một công ty vĩ đại, chuyên sản xuất công
nghệ viễn thông, và ông chủ là những nhà tư bản lớn ở bên kia đại dương.


Và vốn là một đứa nhanh trí, Tèo nảy ra sáng kiến mua lại mình, rồi lại
bán chính mình, một phiên giao dịch có khi vài lần như thế, và lần nào
cũng ăn tiền hoa hồng.

Tèo giàu lên nhanh chóng. Dáng điệu
nghênh ngang, ăn nói ồn ào, tác phong khoáng đạt. Nó bắt đầu quan tâm
tới giá nhà và giá xe hơi. Hễ mở mồm là nói tới các chữ “khớp lệnh”,
“kịch trần”... toàn những từ sang trọng, bí hiểm.

Thấy nó giàu có, người tôi nóng như lửa đốt. Tôi bảo Tèo:

- Cậu phải làm thế nào giúp tớ với.

Nó đắc chí:

- Thì cậu cứ mua tớ đi.

Tôi khổ sở:

- Nhưng lúc này cậu cao giá quá, còn với tới làm sao được nữa.

Tèo thì thầm vào tai tôi, nói hãy làm như thế, như thế...


Hôm sau, tôi đến sàn, tung tin là Tèo đã bỏ trốn. Tôi còn trưng ra tấm
ảnh Tèo mặc quần đùi, áo may-ô đang chạy trên vỉa hè (tấm hình ấy chụp
trong một buổi đá banh ngày trước).

Cổ phiếu Tèo rớt giá ào
ào. Tôi vội vàng mua lấy với giá rẻ như cho. Thế rồi sáng hôm sau, Tèo
xuất hiện với cà vạt complê chững chạc. Nó bác bỏ hoàn toàn mọi tin
thất thiệt. Nó thông báo mình vẫn khỏe và mấy ngày trước vắng là đi
Pa-ri khai mạc triển lãm.

Cổ phiếu Tèo lên vùn vụt. Tôi bán đi, kiếm được một mớ tiền.

Sung sướng quá, hai đứa bá vai bá cổ nhau đi ăn nhà hàng. Chúng tôi uống hết hai chai và xơi hết ba con tôm hùm.


Ra khỏi tiệm ăn, say chếnh choáng, hai đứa dìu nhau hát nghêu ngao bài
hát đang thịnh hành "Kiếp chứng khoán". Có những câu đầy tâm trạng như
sau:

"Tiền có kiếm như nước


Rồi cũng sẽ tiêu hết.


Tay trắng tay lại về không.


Ta mang bao tội lỗi


Người ơi ta đâu còn chi.


Xin hãy tránh xa kiếp đỏ đen".


Hai thằng đang hát nghêu ngao thì "rầm" một chiếc xe phóng tới, đụng vào Tèo khiến nó ngã lăn lông lốc.

Tại sàn, cổ phiếu của Tèo vẫn đang lên giá lần chót!
---------------
Hậu Tèo



Người kể chuyện này đang theo dòng người không ngớt đưa tiễn Tèo về nơi
an nghỉ như một doanh nhân của "công chúng". Không được lâu, cổ phiếu
Tèo rớt thảm hại làm nhiều nhà đầu tư lâm cảnh "dở mếu dở cười" - bao
năm lăn lộn tích cóp nay của cải chỉ còn vẻn vẹn là những mảnh giấy có
dấu đỏ chói TPT công ty và chữ ký bay lượn của Tèo. Tổng thiệt hại vụ
này của người Việt sơ sơ là 25 triệu đô.

Trong khi đó trên một
hòn đảo tại bờ Thái Bình Dương cách ta gần nửa vòng trái đất có một ông
Tây tên Maicơn Phệ, chỉ 25 tuổi đã là chủ nhân mới của hòn đảo, đang
nằm phơi nắng, thư giãn bên một đám các cô gái trẻ với ly rượu vang
thượng hạng trên tay và nụ cười không bao giờ tắt. Maicơn Phệ vừa trúng
đậm vụ cổ phiếu 25 triệu đô tại Việt Nam. Chính Maicơn Phệ từng thuê
Tèo đứng tên thành lập công ty với mức lương 2 triệu đồng với lời hứa
chia 2% cổ phiếu cho Tèo sau 3 năm nếu Tèo chăm chỉ, năng động như một
giám đốc của chính công ty mình.

Tèo ơi! Mồ yên mả đẹp nhé! -
Maicơn Phệ thầm cầu nguyện. Rồi gã mưu tính đợt đầu tư mới bằng cách
chọn thuê ai đó "nhỉnh hơn" Tèo để thành lập công ty 100% vốn đầu tư
nước ngoài.