8.14 03.02.2009


Hôm nay, em mới kể chuyện đi mua sắm giờ vàng.


Đúng đợt khuyến mại năm ngoái, em bỏ giờ cơ quan đi mua cái USB 4 GB nhằm tăng cường khả năng tích trữ dữ liệu cho máy tính. 10h15 phút em vào OCIP Plaza nha, có hai em một trai, một gái cười sáng cả một góc trời mời vô.


Em bẩu: cho mình tới mua sản phẩm của giờ vàng.


Một em xinh như bò mộng cười: đúng giờ đó anh ạ, anhmua gì? Mua một cái USB.


Dạ, anh đến đúng giờ vàng rồi ạ, trung tâm em vừa bán được 5 chiếc. Anh chờ em một chút xíu à.


Thế rùi, em bấm điện thoại choanh choách, líu lo một hồi rồi em thông báo: Dạ, thưa anh, em vừa gọi điện cho trung tâm 2 thì được biết, bên đó đã bán được 15 cái USB trong giờ vàng, tổng cộng cả hai trung tâm là đủ 20 cái anh ạ. Bây giờ anh vui lòng mua với giá thường được không ạ.


Sao kỳ vậy, mỗi trung tâm 10 cái chớ? Dạ quy định của công ty là tổng 20 cái cho cả hai trung tâm trong giờ vàng anh ạ.


Hừ, đưa cái sổ góp ý đây coi.


Sau khi xong xuôi, em bẩu: anh ạ, ý kiến của anh, em sẽ trình lên giám đốc bán hàng ngay, nếu có gì sửa đổi quy định, trung tâm em sẽ báo cho khách hàng biết ngay anh ạ. Giờ thì anh bớt chút thời gian đi thăm quan trung tâm ạ, anh cứ đi xem thoải mái, có khi anh lại cần mua đồ gì mà khi ngắm nghía anh mới nhớ ra là đã có kế hoạch thì tốt quá anh ạ.


Thế là con bò vàng bắt đầu đi lòng vòng, em theo sau như theo dõi một thằng tù. Bò vàng bẩu: em cứ đi bán hàng đi, để anh xem. Em bẩu: dạ em đang bán hàng đây ạ []