PHÙ VÂN LÀ THẾ

Trời chiều nỗi nhớ về xa
Đường hun hút vắng, ngân nga cung đàn
Chân buồn dẫm lá hoàng hôn
Nằm ngang đã chết lại thêm rã rời…

Lưng tầng xám trắng ỉ ôi
Dần theo lụn nắng tả tơi khuất chìm
Cây già lặng đứng ngủ yên
Bỏ quên tiếng dế rỉ rên u hoài

Hai bờ sóng vỗ vành tai
Ầm i ì oạp cũng say nỗi niềm
Lững lờ nhấp nhố triền miên
Đùa trăm bọt nước, ngả nghiêng bóng chiều

Qua rồi điệp khúc tình yêu
Mà sao thể gió cứ khêu gợi lòng
Để hình loáng thoáng dòng sông
Thuyền thơ một chiếc, mênh mông thẫn thờ...


11/12/2023
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Nguồn: Trang Web Thơ Hay Về Tình Yêu & Cuộc Sống
gõ: nhatlangcom