MÂY SƯƠNG

Tạo hóa an bày để vấn vương
Tình mơ, biển mộng tợ mây sương
Không gian trôi nổi về muôn hướng!
Trụ bóng âm thầm tụ dáng thương!

Người cánh chim trời. vụt lướt bay
Ngàn xa, biển nước, rượu men say
Còn ai, nhi nữ, khu vườn nhỏ
Lắm lúc trăng lòng vọng đó đây

Nẻo sống điệp trùng phủ lối quanh
Rừng cây phơi thắm sắc vàng xanh
Vô vàn suối biếc, dòng sông chảy
Nét vẽ cuộc đời, một bức tranh

Đổi thay mưa nắng chuỗi thời gian
Tác tạo, phai tàn, chuyện thế nhân
Xuân, hạ, thu, đông, lần lượt mãi
Dần theo ngày tháng, ảnh phù vân!

Bởi thế nơi nầy đẹp biết bao
Đàng kia buốt tái xé tim đau
Đan xen, pha trộn vòng luân chuyển
Khắp chốn giăng đầy vạn tỉ sao

Nhớ thương da diết với đau hờn
Đàn nhịp cung sầu trải bước chân
Lãng tử qua bờ không ngoảnh lại
Ô kìa! Bạc bẽo cánh mây tầng

Còn đây thao thức tiếng tơ lòng
Thuyền thả xa rồi, vọng ngóng trông
Bến nước, cầu ao, chờ đợi nhé
Quay về kết mộng trước mùa đông!


Nguyễn Thành Sáng