Có một lần đi công tác, tôi có dịp ngồi nhậu với một cậu em bên Nhật Bản, rượu vào lời ra, lên tàu điện ngầm, hai anh em vẫn cứ ồn ào trò chuyện. Những ánh mắt khó chịu đổ dồn về chúng tôi khiến hai anh em giật mình và giữ im lặng. Cậu em tôi thì thào: "Bên này bọn em thống nhất cứ làm gì tốt đẹp thì nói tiếng Việt, còn làm gì xấu thì bọn em nói mấy câu tiếng Tầu. Một công đôi ba việc. Hay anh em mình giờ làm mấy câu tiếng Tầu nhể?". Tôi phì cười với cái chiêu đúng chất khôn lỏi đó của cậu em tôi rồi bảo nó ngồi im đi, xấu tốt gì cũng phải là người Việt chứ. Nó ngồi im được một lúc rồi lại thì thào hỏi tôi:
- Anh có tự hào là người Việt Nam không?
- Có chứ! - Tôi đáp.
- Ừ, cũng đúng thôi, anh là người nổi tiếng, có sức ảnh hưởng rộng thì anh mới lo những vấn đề to tát, em là công nhân, lo đời em thôi! - Nó nói bâng quơ.
- Chú có tự hào về bản thân không? - Tôi hỏi lại.
- Có chứ ạ. - Nó nghĩ mọt lúc rồi đáp: - Em lao động chăm chỉ kiếm sống chân chính, sống cũng tử tế với mọi người. cũng đáng tự hào chứ anh nhỉ?
Thế nên sống thế nào để tự hào về bản thân mình thì cũng chính là lúc chúng ta đã tự hào là người Việt Nam.
Tôi Tự Hào Là Người Việt Nam - Đinh Tiến Dũng.