Hội quán
  • Thông báo


    + Trả lời Chủ đề
    Trang 25 của 74 Đầu tiênĐầu tiên ... 15 23 24 25 26 27 35 ... CuốiCuối
    Kết quả 481 đến 500 của 1471

    Chủ đề: Hội quán

    1. #481
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      7
      Được cám ơn 196 lần trong 43 bài gởi

      Mặc định

      Xu iu ui ! Chúng mình chính chủ nha ?
      Em yêu ơi ! Cứ bình tĩnh mà run ....

    2. Có 5 thành viên đã cám ơn ChuotCong :
      Bocaplua (01-12-2012), chantinh7777 (30-11-2012), nhomuadong (28-11-2012), uyenuyen2012 (28-11-2012), XuXi26 (29-11-2012)

    3. #482
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      5
      Được cám ơn 508 lần trong 95 bài gởi

      Mặc định

      Tôi muốn...

      Tôi muốn với tay hái sao trời
      Đem về dệt mộng để ươm hương
      Đường xa thăm thẳm chân đưa bước
      Ngược hết lòng mình đón gió sương
      Tôi muốn xây mơ giấc mộng thường
      Ru hồn say đắm bến yêu đương
      Mơ hoa tôi dệt thơ tình ái
      Để giấc mơ trưa sắm lầu đài
      Vẫn biết ngày vui chẳng kéo dài
      Nên lòng thầm ước hái sao mai
      Tô son khoảng trời tôi qua lại
      Mở ngõ tâm hồn đón bóng ai
      Dẫu biết thức khuya mới đêm dài
      Sao còn mơ tưởng nợ trúc mai
      Se tơ duyên lòng trong biển sóng
      Hẹn đến kiếp sau đậu bến hồng
      Tôi muốn thuyền hoa neo bến bờ
      Chờ đêm trăng rụng để ươm mơ
      Say trăng níu lại niềm thương nhớ
      Để trải lòng mình trong bóng thơ.
      uyenuyen


      ...trong thoáng chốc em muốn làm cơn gió! bay ùa về và nhấc bổng anh đi...

    4. Có 7 thành viên đã cám ơn uyenuyen2012 :
      Bocaplua (01-12-2012), chantinh7777 (30-11-2012), hoalantim2010 (29-11-2012), nhomuadong (28-11-2012), SEN TIM (29-11-2012), vanngan (29-11-2012), XuXi26 (29-11-2012)

    5. #483
      Ngày tham gia
      May 2010
      Bài viết
      18
      Được cám ơn 650 lần trong 139 bài gởi

      Mặc định

      BẤT CHỢT


      Cách một bờ xa mơ hồ không thể tới
      trách một bờ hoa đỏng đảnh trong mưa
      lẩn thẩn vớt sóng sông Thương
      thả xuống sông Cầu
      nhặt đầy vơi
      thả vào trang sách
      chợt một ngày
      bất chợt nhận ra đông
      tóc em sương gió
      se lòng

      Phận mỏng lang thang
      bỏ nhà đi tìm những gì không cần có
      ấp úng xanh xanh đỏ đỏ
      cao giọng viển vông
      quên phắt chiều đông
      cây Hà Nội cháy run cành bàng rụng
      em mong manh dáng vóc hao gầy

      Từ bao giờ chẳng rõ
      thôi ríu ran rặng cây trước ngõ
      từ bao giờ chẳng rõ
      sân nhà ta lũ trẻ ít cười
      người ấy ít lời
      mắt buồn lơ đãng gửi vào đâu
      và tôi òa lên bất chợt…

      Đỗ Chu

    6. Có 7 thành viên đã cám ơn nhomuadong :
      Bocaplua (01-12-2012), chantinh7777 (30-11-2012), hoalantim2010 (29-11-2012), SEN TIM (29-11-2012), uyenuyen2012 (28-11-2012), vanngan (29-11-2012), XuXi26 (29-11-2012)

    7. #484
      Ngày tham gia
      May 2010
      Bài viết
      18
      Được cám ơn 650 lần trong 139 bài gởi

      Mặc định

      Thành phố ngày ta không yêu nhau

      Bình Nguyên Trang


      Thành phố ngày ta không yêu nhau
      Luênh loang giọt dầu quá khứ
      Trên mái ngói con hồn nhiên không hót nữa
      Tàu xe lăn bánh ơ hờ

      Sập cửa lòng không cả ước mơ
      Kỉ niệm nhòa phong thư cũ
      Ta tàn đêm mà không là mất ngủ
      Hoang hoải những phút yêu người

      Thành phố ngày ta không yêu nhau
      Đường rộng hơn và mặt người xa lạ quá
      Không xúc động nghe bàn chân vội vã
      Không diệu kì đóa hoa

      Ta trốn vào mênh mông giữa một mái nhà
      Căn phòng rộng hơn thế giới
      Quờ tay gặp đôi mắt cũ
      Đốt lửa lòng không đủ ấm tàn tro

    8. Có 6 thành viên đã cám ơn nhomuadong :
      Bocaplua (01-12-2012), chantinh7777 (30-11-2012), hoalantim2010 (29-11-2012), uyenuyen2012 (28-11-2012), vanngan (29-11-2012), XuXi26 (29-11-2012)

    9. #485
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      5
      Được cám ơn 508 lần trong 95 bài gởi

      Mặc định

      Hi bạn! Chúc một buổi tối vui nhé NMD.
      ...trong thoáng chốc em muốn làm cơn gió! bay ùa về và nhấc bổng anh đi...

    10. Có 4 thành viên đã cám ơn uyenuyen2012 :
      Bocaplua (01-12-2012), chantinh7777 (30-11-2012), nhomuadong (28-11-2012), XuXi26 (29-11-2012)

    11. #486
      Ngày tham gia
      May 2010
      Bài viết
      18
      Được cám ơn 650 lần trong 139 bài gởi

      Mặc định

      Trích dẫn Gửi bởi uyenuyen2012 Xem bài viết
      Hi bạn! Chúc một buổi tối vui nhé NMD.
      Chào Uyenuyen! Chúc bạn một đêm ngọt ngào nhé!

    12. Có 4 thành viên đã cám ơn nhomuadong :
      Bocaplua (01-12-2012), chantinh7777 (30-11-2012), uyenuyen2012 (29-11-2012), XuXi26 (29-11-2012)

    13. #487
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      5
      Được cám ơn 508 lần trong 95 bài gởi

      Mặc định

      Chuyện yêu đương thời bao cấp

      Nhớ về thời bao cấp, họ không còn rùng mình về những thiếu thốn, khó khăn, chỉ thấy những kỷ niệm tình yêu lãng mạn mà đến con cháu cũng phải ghen, phải nể.


      >> Chiều quá nên vợ sinh hư
      >> Kết hôn với đại gia, lợi bất cập hại

      Ảnh minh họa


      Những thanh niên thời ấy, bây giờ trẻ nhất cũng đã U50. Nhớ lại thời bao cấp, ai cũng kêu cái thời sao khổ thế. Nhưng khi kể chuyện tán gái hồi đấy, họ người mỉm cười, kẻ cười mỉm.
      Ông Nguyễn Văn Quảng, 57 tuổi, từng là sinh viên Đại học Tổng Hợp Hà Nội những năm cuối thập kỷ 70 của thế kỷ 20. Năm thứ hai, ông phải lòng một cô sinh viên khóa dưới.
      “Cô này da trắng, tóc dài chấm hông, nhiều anh mê lắm, toàn những đứa có sừng có mỏ cả. Mình cũng thuộc dạng khá, học hành được, nhưng trong đám cưa nàng, loại như mình đổ đi không hết, lại phải tội nghèo. Hồi mình đỗ đại học, thầy u giết được con lợn mời cả xóm đến mừng, tiễn mình đi, thế là từ đó giao mình cho nhà nước nuôi dạy chứ chả cho được đồng nào”, ông Quảng kể.
      Mỗi lần định đến thăm nàng, nghĩ đến hai bộ đồ sờn cũ của mình, chàng sinh viên Nguyễn Văn Quảng thấy nản. Dĩ nhiên ông cũng làm như các bạn bè ở hoàn cảnh mình khi đó vẫn làm: mượn đồ. Áo mượn người này, quần mượn người kia, cứ mới mới chút là được, không khó kiếm. Nhưng muốn gây ấn tượng tốt thì phải có những đồ thời thượng, kiểu như hàng hiệu bây giờ.
      Thế nên cứ đến thứ 5 hằng tuần là Quảng lại nhắc cậu bạn trong ký túc xá: “Nhớ là tao đăng ký từ trước rồi đấy nhé”, ý nói đến đôi dép nhựa trắng Tiền phong và cái xe đạp của anh chàng.
      Cái xe đạp hồi đó cũng giống như xe máy Dreams với thế hệ sinh viên 7X hay xế hộp với sinh viên 9X vậy, có nó là nghiễm nhiên thành hot boy. Còn dép nhựa trắng Tiền phong thì giá trị chả kém gì giày hàng hiệu bây giờ. Thế nên anh chàng quê Hải Phòng sở hữu cả hai món này là người được cầu cạnh nhiều khu ký túc. Bạn bè cậu nào cũng muốn mượn để “lấy le” với các em. Họ đua nhau hối lộ khổ chủ, nào thuốc lá, nào kẹo lạc, nào giặt hộ quần áo… chỉ cốt chiều thứ 7 được mượn dép, mượn xe.
      Yêu thì yêu vô cùng, nhớ ghê gớm lắm, nhưng vì mấy lần trước đã xuất hiện như “dân chơi” trước mặt nàng rồi nên những hôm không mượn được đồ, Quảng đành nằm nhà, nhất là khi không mượn được dép. “Không có xe đạp thì còn giả vờ tinh tướng là cho thằng bạn mượn đạp về quê thăm thầy u, chứ hôm trước đi dép Tiền phong, hôm nay đi dép rách là lòi đuôi ra ngay”, ông Quảng giải thích.
      Còn ông Phạm Thành, 60 tuổi, cho biết hồi trai trẻ, ông không có xe đạp, cũng chẳng có dép nhựa Tiền phong, nhưng lại có một món “hàng hót” thời bấy giờ, đó là mũ cối Tàu, giá bằng cả chỉ vàng. Có điều khác với bạn bè, Thành không coi đó là thứ để làm “các em” lác mắt về độ ăn chơi của mình, chỉ là anh thích cái mũ ấy, và quý như vàng, đi đâu cũng mang, và dứt khoát không cho ai mượn. Ngoài ra thì khi đi cưa cẩm, Thành chỉ ăn mặc bình thường, gọn gàng sạch sẽ là được.
      Đợt ấy người đẹp mà Phạm Thành chinh phục có vẻ đã xuôi xuôi. Sáng chủ nhật, hai người đi dạo Bờ Hồ, rồi Thành mua sách tặng nàng, mời nàng ăn kem Tràng Tiền. Những tưởng đi chơi trong buổi sáng rồi chở nàng về, vì chiều nàng còn có việc bận, ai ngờ nàng hứng khởi quá nên quyết định hoãn công việc sang dịp khác để tiếp tục cuộc dạo chơi.
      Chơi đến quá trưa thì cũng phải ăn, và người trong mộng của Thành lại có nhã ý ăn phở. Kể ra Thành chẳng nghèo đến mức hai bát phở cũng không mua nổi, nhưng lúc nãy trót vung tay nên hết sạch tiền.
      “Từ sáng đến giờ đã ra vẻ phong lưu, nàng thích gì là mua tặng, muốn gì là chiêu đãi, giờ có bát phở cũng không mời được thì ê mặt quá, nhưng chẳng biết nói thế nào. Nghĩ chưa xong thì hai đứa đã vào đến quán, nàng ngồi xuống rồi. Cực chẳng đã, mình đành giả vờ buồn đi vệ sinh, bảo nàng chờ rồi lẻn ra chỗ cách đó vài phố, bán cái mũ cối cho bọn phe. Nhìn điệu bộ hớt hải của mình, biết mình vừa vội vừa cần tiền gấp nên chúng nó ép giá thê thảm. Tiếc đứt ruột, nhưng cũng đành”, ông Thành cười kể lại.
      Ông Lê Văn Tịnh, 65 tuổi, nói: “Người ta cứ bảo bây giờ dân tình chạy theo đồng tiền, chứ thực ra thời bao cấp cũng vậy thôi, nghĩa là thời nào cũng có người coi đồng tiền là trên hết. Hồi đó khốn khó, nên cái chuyện vật chất càng quan trọng, lại càng đặt mục tiêu lấy được anh giàu, nếu không phải có chút chức sắc thì cũng phải là cánh lái xe, hay những người đi nghiên cứu sinh ở Liên Xô về, giống như bây giờ chân dài chỉ muốn câu đại gia vậy. Hồi đó mình ngây thơ quá, trót dại mê nhan sắc một cô, rồi chuốc nhục mà về”.
      Cô gái ấy là sinh viên khoa văn. Thấy nàng đi đứng tao nhã, ăn nói dịu dàng rõ con người thanh lịch, ông Tịnh bèn dùng thế mạnh thơ phú của mình để tấn công, nghĩ mình vừa đẹp trai, lại có tài, kiểu gì nàng cũng đổ. Rồi thấy bài thơ nào của mình nàng cũng nhận, đọc xong mắt chớp chớp ra chiều cảm động lắm, ông Tịnh hy vọng tràn trề. Những bài thơ nồng cháy tình yêu ấy ông chỉ viết riêng cho nàng, ấy vậy mà sau đó nhiều cô gái biết và thuộc, nhiều cậu trai khác copy gửi cho bạn gái, điều đó chứng tỏ nàng thấy chúng rất hay và đem ra khoe với mọi người. Ông Tịnh nghĩ, nàng chưa “nhiệt tình” với mình hơn chắc cũng chỉ vì gái đẹp thường kiêu kỳ mà thôi.
      Một hôm đến nhà nàng, ông Tịnh đánh bạo nói lời yêu và bày tỏ ước mơ lấy nàng làm vợ. Nàng cũng chớp chớp mắt, khiến kẻ si tình muốn đứng cả tim vì chờ đợi. Rồi lời vàng cũng được thốt ra từ miệng ngọc, khiến chàng trai rụng rời: “Nhà anh có tủ lạnh không?”. Thấy “đối tượng” mặt tái mét, chẳng nói ra lời, nàng tự xác định luôn là không có. Rồi nàng ái ngại thanh minh cho chuyện “đòi” tủ lạnh, hình như nói về chữ hiếu gì đó, nhưng ông Tịnh không nghe nổi nữa, cáo từ ra về.
      Ông sốc chẳng phải vì mình không có tủ lạnh để cưới giai nhân (dù sự thật đúng là không có) mà vì không thể ngờ nàng thơ khả ái vừa nghe tỏ tình đã kê ngay tủ lạnh vào mồm mình như vậy. Nghĩ đến những bài thơ viết bằng cả trái tim và sự tài hoa, những mong xứng đáng với sắc đẹp và tâm hồn sinh viên khoa văn của nàng, ông Tịnh tê tái cả người vì xấu hổ.
      Nói về chuyện yêu đương thời ấy, bà Trần Thùy Liên, 54 tuổi, tâm sự: “Cánh phụ nữ chúng tôi ngồi với nhau thường nói chuyện chọn chồng. Tuy ít ai nói thẳng ra nhưng tôi biết, rất nhiều cô có nhan sắc chỉ muốn nhăm nhăm . Thế nên mới có chuyện nhầm lẫn đau đớn như cô Phước làm cùng cơ quan tôi”.
      Cô bạn này nhan sắc rất khá, công việc đã ổn định nên rất nhiều anh nhắm nhe, trong đó có anh Mộc. Anh Mộc mặt mũi dễ coi và nói chuyện rất có duyên, hài hước nên nhiều cô mê. Bản thân Phước cũng rất thích Mộc nhưng đối xử với anh khi thân mật, lúc lạnh lùng, rồi vài tháng sau thì từ chối anh để tập trung vào một chàng “có máu mặt”. Có lần ngồi hàn huyên, Thùy Liên có hỏi Phước về anh Mộc thì cô nói, cô thích anh lắm nhưng không yêu được vì anh nghèo.
      Ít lâu sau, qua một người trong ngành đến liên hệ công tác, chị em trong cơ quan mới biết nhà anh Mộc rất giàu chứ không bần hàn như cái vẻ ngoài giản dị, lôi thôi của anh thể hiện. Ngồi nghe nhà anh có đến 2 cái xe Cup 50, có đài cassette mà người Phước cứ tái đi như muốn lả. Sau đó, cô phát phiền đến mức đổ bệnh. Người trong cơ quan bảo chắc cô đấm ngực hằng đêm vì đã ném đi cục vàng mà không biết. Nghe nói Phước có ý bật đèn xanh cho anh Mộc trở lại, nhưng anh đã yêu người khác rồi.
      “Nói vậy nhưng không phải cô gái đẹp nào thời đó cũng chạy theo vật chất cả”, bà Liên bảo, “Như chị gái tôi, có mấy anh phó tiến sĩ ở Nga về theo đuổi, mà trước sau vẫn chỉ yêu anh Thắng là bạn hồi cấp ba. Anh ấy làm ở huyện bên cạnh, cứ chiều thứ 7 là còng lưng đạp xe 40 cây số về thăm chị, rồi chở chị đi chơi. Không có tiền nên họ chẳng ăn uống gì, chỉ đạp xe mấy vòng rồi về”.
      “Xe đạp hồi đó hỏng hóc như xịt lốp, sang vành, tuột xích liên tục là thường, nên nhiều bữa ‘đi tình yêu’ về mà anh chị tả tơi như đánh trận, mặt mũi, áo quần đều nhem nhuốc, mồ hôi đầm đìa. Có mấy lần, trên đường từ cơ quan về thăm chị, anh Thắng bị hỏng xe, mãi 10 giờ tối mới về đến nơi”, bà Liên kể.
      Chị gái bà Liên và người yêu thời đó giờ đã có chung 3 đứa con, 1 đứa cháu. Nhớ về thời bao cấp, họ không còn rùng mình về những thiếu thốn, khó khăn, chỉ thấy những kỷ niệm tình yêu lãng mạn mà đến con cháu cũng phải ghen, phải nể.
      ...trong thoáng chốc em muốn làm cơn gió! bay ùa về và nhấc bổng anh đi...

    14. Có 6 thành viên đã cám ơn uyenuyen2012 :
      Bocaplua (01-12-2012), chantinh7777 (30-11-2012), hoalantim2010 (29-11-2012), nhomuadong (29-11-2012), vanngan (29-11-2012), XuXi26 (29-11-2012)

    15. #488
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      1
      Được cám ơn 927 lần trong 166 bài gởi

      Mặc định

      http://www.youtube.com/watch?v=JGDwThQzcGU


      Ngưỡng mộ người đàn ông này quá đi.
      Muốn cùng anh đi giữa những cơn mưa
      Muốn cùng anh đi nhạt nh trong nắng
      Muốn....
      Em muốn thật nhiều anh có biết không anh?!!

    16. Có 6 thành viên đã cám ơn XuXi26 :
      Bocaplua (01-12-2012), chantinh7777 (30-11-2012), hoalantim2010 (29-11-2012), nhomuadong (29-11-2012), uyenuyen2012 (30-11-2012), vanngan (29-11-2012)

    17. #489
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      0
      Được cám ơn 1,083 lần trong 219 bài gởi

      Mặc định

      Trích dẫn Gửi bởi nhomuadong Xem bài viết





      Có nhõn một chiếc khố sồi
      Lại không chính chủ bữa rồi chưa sang
      tên, ra đường chả dám mang
      Nhỡ ra gặp chú công an rất phiền.
      Lại đang mắc nợ Xu tiền
      Nên bất đắc dĩ phải thiền ban đêm.
      Đợi vài ba bữa êm êm
      Bọ Cạp có muốn tòm tem thì tòm...
      Tòm tem... Anh sợ lắm rồi
      Thành ...van" cục gạch " tàn đời còn chi ?
      Nghẹn ngào ...dứt áo ra đi
      Ước mơ cùng với nàng si ... Tan rồi
      Câu thề chẳng vẹn... Đành thôi
      Bên kia biển lớn bồi hồi khát khao
      Lại về với Đống ...ca dao
      Về chăn... đàn lợn ...về ao ... Vợ Già
      Chợ quê dù có ít quà
      Xách làn đi chợ gọi là đủ mua
      ít tiền sài thế cũng vừa
      Thương cho... " cục gạch " xách bừa ...làn không

      Ngày thì thề biển hẹn non
      Tối về hầu vợ bế con quét nhà

    18. Có 6 thành viên đã cám ơn vanngan :
      Bocaplua (01-12-2012), chantinh7777 (30-11-2012), hoalantim2010 (29-11-2012), nhomuadong (29-11-2012), uyenuyen2012 (30-11-2012), XuXi26 (01-12-2012)

    19. #490
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      0
      Được cám ơn 1,083 lần trong 219 bài gởi

      Mặc định

      Trích dẫn Gửi bởi hoalantim2010 Xem bài viết
      Bàn Tay
      Tác Giả: Bùi Chí Vinh



      Khi tay em trong tay anh
      Kẻ nào dị nghị sẽ thành người dưng
      Mắc mớ gì phải quan tâm
      Miễn sao ta nắm không lầm tay ai

      Tay mà đút túi rất gầy
      Có đôi chắc chắn bàn tay hồng hào
      Tội gì không áp vào nhau
      Đợi cho sợi tóc bạc đầu thì buông..

      Thơ tình trẻ
      đọc mà mê
      Thơ tình già
      đọc thấy ê chề làm sao
      Tình già
      ỏng ẹo giận nhau
      Sống bao lâu nữa
      nghe sao lạnh người
      Nói ra
      nghĩ cũng buồn cười
      Xa trời gần đất
      vẫn người tìm ghen
      tay em anh rất muốn cầm
      tay cô hàng xóm anh nhầm được không

      bao ngày những ước cùng mong
      thấy tay là nắm chót nhầm .được không
      Ngày thì thề biển hẹn non
      Tối về hầu vợ bế con quét nhà

    20. Có 5 thành viên đã cám ơn vanngan :
      Bocaplua (01-12-2012), chantinh7777 (30-11-2012), nhomuadong (29-11-2012), uyenuyen2012 (30-11-2012), XuXi26 (01-12-2012)

    21. #491
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      0
      Được cám ơn 1,083 lần trong 219 bài gởi

      Mặc định

      Một phụ nữ ở bang Florida (Hoa Kỳ) đã lao vào hành hung bạn trai trong lúc “mây mưa” chỉ vì anh này “lên đỉnh” quá sớm.
      Theo lời khai của Esric Davis, 30 tuổi, bạn trai của Gonzalez thì cặp tình nhân này đã quan hệ tình dục hôm thứ 2 vừa qua và sau khi Davis “đạt đỉnh”, Gonzalez bỗng nhiên nổi điên và bắt đầu cào cấu, đánh đập anh ta.


      ... " cục gạch " phải không vậy?
      Ngày thì thề biển hẹn non
      Tối về hầu vợ bế con quét nhà

    22. Có 3 thành viên đã cám ơn vanngan :
      chantinh7777 (30-11-2012), uyenuyen2012 (30-11-2012), XuXi26 (01-12-2012)

    23. #492
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      0
      Được cám ơn 1,083 lần trong 219 bài gởi

      Mặc định

      Trích dẫn Gửi bởi hoalantim2010 Xem bài viết
      Cứ tay là nắm thôi anh
      Biết đâu có ngày - anh nắm tay gay .....hổng chừng
      ngộ biến phải tòng quyền... gặp gay thì ...bắt tay , gặp em thì... nắm tay
      Ngày thì thề biển hẹn non
      Tối về hầu vợ bế con quét nhà

    24. Có 4 thành viên đã cám ơn vanngan :
      chantinh7777 (30-11-2012), nhomuadong (29-11-2012), uyenuyen2012 (30-11-2012), XuXi26 (01-12-2012)

    25. #493
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      0
      Được cám ơn 1,083 lần trong 219 bài gởi

      Mặc định

      cái diễn đàn này hay thật... từ hồi tham gia mình đi chợ không hề bị tính nhầm tiền
      Ngày thì thề biển hẹn non
      Tối về hầu vợ bế con quét nhà

    26. Có 4 thành viên đã cám ơn vanngan :
      chantinh7777 (30-11-2012), nhomuadong (29-11-2012), uyenuyen2012 (30-11-2012), XuXi26 (01-12-2012)

    27. #494
      Ngày tham gia
      May 2010
      Bài viết
      18
      Được cám ơn 650 lần trong 139 bài gởi

      Mặc định

      Công thức Giết chồng


      Nguyên tác: Recette de meutre
      Tác giả: C.P. Donnell, Jr
      Afred Hitchcock présente
      Thùy An phỏng dịch

      Thanh tra Miron đứng tần ngần trước ngôi biệt thự lộng lẫy. Giàn hoa giấy trên vòm cổng bừng lên màu đỏ thắm, rực rỡ dưới ánh mặt trời. Ông đưa tay bấm chuông.

      Nữ chủ nhân – bà Chalon, bốn mươi tuổi – tiếp ông trong một phòng khách sang trọng, màn voan trắng, ghế nệm lót nhung
      và sàn trải thảm. Bà có một vẻ đẹp lạ lùng. Miron nghĩ ngay đến một khuôn mặt tạc đầy thạch cao với đôi mắt trong xanh như mây trời Địa Trung Hải thấp thoáng ngoài cửa sổ. Thân hình bà nẩy nở săn chắc, hứa hẹn dù cho đến tuổi sáu mươi, những đường nét quyến rũ ấy vẫn không bị thời gian bôi xóa.

      Chà, ông nghĩ, điều này cũng chẳng cung cấp được gì thêm cho những dự tính của mình.

      - Một ly Dubonnet nhé, thưa ông thanh tra?
      Đang nhìn vào đôi môi mọng của nữ chủ nhân, Miron giật mình. Ông cố lấy giọng tự nhiên:
      - Cám ơn.
      Bà Chalon nâng ly uống trước, mắt nhìn ông tinh quái. Rồi bà mỉm cười, tuyên bố thẳng thừng:
      - Ông đến điều tra về vụ tôi đã đầu độc mấy ông chồng cũ phải không?

      Miron sững sờ, lúng túng:
      - Thưa bà… tôi…
      - Ngay từ lúc ông đến trình diện ở Tỉnh đường, tôi đã đoán ra điều đó.
      Thanh tra Miron trấn tĩnh, lấy lại vẻ lạnh lùng nghề nghiệp:
      - Thưa bà, tôi đến để yêu cầu bà cho phép khai quật thi thể các ông Charles Wesser và ông Etienne Chalon, để các chuyên gia giám định y khoa tiến hành xét nghiệm nội tạng. Thưa bà, tại sao trước đây bà lại từ chối việc ấy với hạ sĩ Luchaire của Sở Cảnh Sát địa phương?
      - Luchaire thiếu tế nhị nên tôi ghét ông ta. Tôi từ chối vì thái độ cá nhân chứ không chối từ với luật pháp.
      Bà Chalon lại nâng ly lên đôi môi mọng, ánh mắt tình tứ:
      - Với ông, tôi có từ chối đâu nào. Thưa ông thanh tra Miron, tôi biết rõ phương pháp của các ông là tiến hành khám phá bí mật khởi đầu bằng cách hỏi lại xác chết…
      Bà ngừng một tí để thích thú thấy viên thanh tra ngượng đỏ mặt, nhưng lại tảng lờ như không chú ý, tiếp tục nói rất tự nhiên:
      - Và, những cuộc xét nghiệm y khoa đã hoàn tất, ông đã bối rối vì chẳng tìm thấy gì cả. Thế rồi ông đến tận đây để nắm vững về tôi: về khả năng, cá tính… biết đâu, nhờ may mắn trong cuộc đối thoại, ông có thể tìm ra những dấu hiệu phạm tội của tôi.
      Bà nói một hơi, đánh trúng chính xác những mục tiêu của ông. Nếu ông không chịu thú nhận thì thật là ngốc.
      - Rất đúng, thưa bà Chalon, đúng trên giấy tờ. Nhưng… khi người ta có hai ông chồng cùng chết vì rối loạn tiêu hóa dữ dội, cùng chết sau ngày cưới chưa đầy hai năm, lại cùng ở cái tuổi chưa phải là già lắm và cùng để lại toàn bộ tài sản lớn lao cho người vợ góa thừa kế… Bà hiểu chứ?
      - Vâng, tôi rất hiểu.
      Bà Chalon tiến lại cửa sổ. Chiếc áo cổ rộng cắt khéo ôm lấy bộ ngực tròn đầy, quyến rũ, làm mờ đi màu xanh của biển dịu dàng thăm thẳm ngoài kia.
      - Thanh tra Miron, ông có thích nghe tôi xưng hết tội lỗi không?
      Giọng nói của bà êm ái như vuốt ve, dỗ dành khiến Miron phải đề cao cảnh giác. Ông thầm nghĩ, người đàn bà này rất nguy hiểm, quá sức nguy hiểm....
      - Nếu bà muốn như thế, thưa bà Chalon.
      - Vậy thì, tôi sẽ làm ông hài lòng.

      Bà Chalon không cười nữa. Qua cửa sổ mở rộng, một cơn gió tỏa vào phòng mùi hương ngào ngạt, nhưng không phải hương thơm của hoa cỏ ngoài vườn.

      - Ông có biết tí gì về nghệ thuật nấu ăn không, thưa ông Miron?
      - Tôi từ Paris đến, bà biết mà.
      - Và còn nghệ thuật yêu đương?
      - Tôi đã thưa với bà, tôi từ Paris đến.
      - Vậy thì…
      Sau một hơi thở sâu làm bộ ngực căng lên, bà Chalon tiếp:
      - Tôi, Hortense, Eugénie Villerois –Wesser –Chalon, có thể nói với ông rằng, tôi ám sát có chủ tâm người chồng thứ nhất, ông Wesser năm mươi bảy tuổi, cũng như người chồng thứ hai, ông Chalon sáu mươi lăm tuổi.
      “Bà ta điên chăng?” Miron nhủ thầm.

      Tôi kết hôn với ông Wesser bởi sự ép buộc của gia đình. Chưa đầy nửa tháng, tôi đã nhận ra rằng, ông ta có đầy đủ mọi thói xấu của một kẻ làm loạn lúc về già, nghĩa là thô bỉ, phàm ăn và dâm dục như một con yêu râu xanh. Tất cả những cái ấy đã gây nên tình trạng tồi tệ cho bao tử. Điều này có ghi hết trong hồ sơ, ông đồng ý chứ?

      - Thế còn ông Chalon?
      - Ông ta già hơn, cũng như tôi đã lớn tuổi khi kết hôn với ông ta.
      Miron hỏi giọng pha chút mỉa mai:
      - Và bao tử của ông Chalon cũng ở trong tình trạng tồi tệ?
      Bà Chalon thản nhiên:
      - Chắc chắn là thế. Chalon ít thú tính hơn Wesson, nhưng ông ta lại tàn bạo, đối xử ác độc với trẻ con và nốc rượu mạnh như hũ chìm. Ông ta dã man đến nỗi tôi đã không ngần ngại quyết định: Chalon phải chết như Wesson đã chết.
      Miron lạnh người. Một phút yên lặng trôi qua. Miron dùng giọng thật nhẹ nhàng để không làm xáo trộn giòng tư tưởng của kẻ đang thú tội:
      - Bằng cách nào, thưa bà Chalon?

      Bà Chalon quay lại, nở nụ cười rạng rỡ:

      - Có lẽ ông biết những món ăn như tây nhồi hạt dẻ, Vịt nấu ngũ sắc, Cá mú đút lò, Xúp gân nai, cua gạch…
      - Kìa, bà đã làm tôi phát thèm lên đấy!
      - Ông hỏi tôi giết người bằng cách gì ư? Thưa ông Miron, tôi đã phục vụ họ với thực đơn hàng trăm món, và với mỗi món, tôi thêm vào một tí…
      Đột nhiên, bà ngừng nói. Bàn tay thanh tra Miron siết chặt ly Dubonnet, dồn hết nghị lực để khỏi lộ vẻ nôn nóng:
      - Bà đã thêm vào… thêm vào tí gì vậy?

      - Ông đặc trách vụ án này, ông có biết thân sinh của tôi là ai không?

      - Ông Jean-Marie Villerois, một bậc thầy của những bậc thầy về ẩm thực.
      - Đúng thế. Ba tôi đã truyền hết nghề nấu nướng cho tôi.
      Miron căng thẳng, bực bội, nhưng cũng đành chấp nhận câu chuyện lông bông của người đàn bà xinh đẹp này.
      - …Nhưng bà vừa bảo rằng, bà đã thêm vào mỗi món ăn một tí…
      Bà Chalon quay lưng lại. Miron bỗng choáng ngợp trước bờ vai thon thả, vóc dáng cân đối, vòng eo tuyệt mỹ.
      - Một tí… một tí nghệ thuật, thế thôi, không có gì khác nữa, ông thanh tra ạ. Loại người như Wesser hay Chalon làm sao mà cưỡng nổi. Một ngày ăn ba bốn bữa thịnh soạn… no đến cành hông, rồi lại nốc rượu vào. Ở tuổi ấy, ăn uống như vậy làm sao mà thọ nổi.

      Bà Chalon ngưng nói. Căn phòng yên tĩnh, chỉ nghe tiếng tíc tắc từ xa của chiếc đồng hồ quả lắc.

      - Xin lỗi, thế còn nghệ thuật yêu đương… Chính bà đã nêu lên…
      - Thưa ông thanh tra, điều này phải có sự giúp đỡ của một vài cô bạn trẻ thật hấp dẫn. Tóm lại, tôi đã giết hai đức lang quân của tôi bằng công thức ĂN NO cộng với RỬNG MỠ. Chỉ thế thôi!

      Lại yên lặng. Một sự yên lặng căng thẳng, chờ đợi. Chợt thanh tra Miron đứng dậy, đột ngột đến nỗi bà Chalon quay phắt lại, mặt tái xanh.

      - Chiều nay, mời bà đi với tôi đến Nice.
      - Đến… Sở Cảnh Sát ư? Thưa ông thanh tra.
      - Không, chúng ta sẽ đi uống champagne, nghe nhạc và khiêu vũ.
      - Ơ… thưa ông…
      - Hãy nghe tôi nói! Thưa bà, tôi độc thân, bốn mươi bốn tuổi, không nhiều thói xấu lắm. Tôi có dành dụm một khoảng tiền với lợi tức hàng năm không đến nỗi tệ…
      Ông nhìn thẳng vào đôi mắt thăm thẳm của bà:
      - … và tôi mong mỏi… được chết vì bà./.
      Theo: Hdvietnam

    28. Có 4 thành viên đã cám ơn nhomuadong :
      chantinh7777 (30-11-2012), uyenuyen2012 (30-11-2012), vanngan (30-11-2012), XuXi26 (01-12-2012)

    29. #495
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      7
      Được cám ơn 196 lần trong 43 bài gởi

      Mặc định

      Xu iu thời : " Sáo ngày xưa " Xu iu ui !
      Thương quá !
      Em yêu ơi ! Cứ bình tĩnh mà run ....

    30. Có 4 thành viên đã cám ơn ChuotCong :
      chantinh7777 (30-11-2012), uyenuyen2012 (30-11-2012), vanngan (30-11-2012), XuXi26 (01-12-2012)

    31. #496
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      0
      Được cám ơn 1,083 lần trong 219 bài gởi

      Mặc định

      Trích dẫn Gửi bởi vanngan Xem bài viết
      rút....lõi
      Trích dẫn Gửi bởi vanngan Xem bài viết
      trào lưu hiện nay ở nước ta mà.... " rút ruột công trình ... " rút ruột ngân hàng... rút ruột công ty...." con mái ( theo nhận định của nữ hiệp bò cạp ) đưa con bướm cho con chống nhưng ... nuốt gọn mất phần thân rồi mơi đưa

      Bê tông lõi đất, cát làm đập Đăk Mek 3 vỡ toang
      Cập nhật lúc :7:48 PM, 29/11/2012
      (ĐVO) Chủ đầu tư đã thi công sai so với thiết kế, đã thế còn dùng bê tông bằng đất, cát- UBND tỉnh Kon Tum nhận định.
      Ngày 29/11, UBND tỉnh Kon Tum họp báo về sự cố vỡ đập thuỷ điện Đăk Mek 3 tại xã Đăk Choong, huyện Đăk Glei, tỉnh Kon Tum.
      Đập vỡ hôm 22/11, khiến một người chết. Lúc đầu chủ đầu tư nói đập vỡ có 60m và lí do vỡ vì một xe ben húc vào thân đập.
      Tại buổi họp báo, UBND tỉnh Kon Tum nhận định: Chủ đầu tư đã thi công đập sai so với hồ sơ thiết kế cơ sở.
      Đập thủy điện Đăk Mek 3 vỡ tan hoang
      Ông Bùi Văn Cư - Phó Giám đốc Sở Công thương nói, đơn vị tư vấn đã đề xuất với chủ đầu tư rằng với loại đập bê tông trọng lực thì phải dùng bê tông đá hộc, vữa mác 150 và bơm liên tục để tạo nên một thân đập có kết cấu vững chắc, song đơn vị thi công lại cho chở đất, đá cuội, sỏi dưới lòng suối để đổ vào bên trong thân đập. "đập bê tông trọng lực thì phải dùng bê tông đá hộc, vữa mác 150 và bơm liên tục để tạo nên một thân đập có kết cấu vững chắc, song đơn vị thi công lại cho chở đất, đá cuội, sỏi dưới lòng suối để đổ vào bên trong thân đập"Ông Cư cũng khẳng định, đập thủy điện Đăk Mek 3 có tổng chiều dài 165m, do đó thông tin công an huyện Đak Glei đo đạc phần bị vỡ là 109m là hoàn toàn có cơ sở. Đã thế khi xảy ra sự cố chủ đầu tư đã ém thông tin, không báo cáo sớm cho cơ quan chức năng.
      Ngày thì thề biển hẹn non
      Tối về hầu vợ bế con quét nhà

    32. Có 4 thành viên đã cám ơn vanngan :
      Bocaplua (01-12-2012), chantinh7777 (30-11-2012), uyenuyen2012 (30-11-2012), XuXi26 (01-12-2012)

    33. #497
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      0
      Được cám ơn 1,083 lần trong 219 bài gởi

      Mặc định

      Sáng 26/11, tại ĐH Sân khấu Điện ảnh Hà Nội, một chàng trai đã đứng chờ dưới sân trường với bó hoa trên tay để xin lỗi bạn gái.
      Tuy nhiên, cô gái không ra, chàng trai ôm bó hoa quỳ gục xuống, đúng thời điểm cơn mưa lớn hơn, và vì thế càng thấm lạnh.
      [IMG]http://img2.news.********/2012/11/28/quy1.jpg[/IMG] Chàng trai khuỵu xuống giữa mưa lạnh. Hình ảnh do SV ĐH Sân khấu ĐA ghi lại. Nhìn thấy "đối tượng" khổ sở quá, sinh viên trong trường đã đến che ô, khuyên bảo anh chàng về. Trong khi đó, một số bạn khác tìm cách liên lạc với nữ nhân vật chính. Tuy nhiên, cô gái không hề ra mặt mà chỉ nhắn tin nhờ các bạn bảo chàng trai ra về.
      Chàng trai tiếp tục khiến sinh viên trong trường... không thể bỏ đi. Các bạn trẻ tiếp tục đến hỏi han, khuyên bảo nên ra về.
      "Sau đó, chúng em mới biết được nguyên nhân sự việc là như thế này: Hai người mới chỉ quen nhau qua điện thoại, tối hôm trước khi đang nói chuyện thì máy hết tiền, do đã khuya nên không ra ngoài mua thẻ. Khi cô gái gọi lại thì đúng lúc chàng trai đang nghe một cuộc gọi khác. Vậy là có thể cô gái giận. Sáng nay anh ấy đến trường để giải thích, nhưng không thành" - một nữ sinh chứng kiến vụ việc kể lại.
      Cô bạn còn chia rẻ rằng, khoảnh khắc chàng trai từ đứng đến gục xuống trông rất... thảm. Vì thế, nhiều bạn mới quyết tâm khuyên anh chàng ra về. "Có lẽ sau buổi dầm mưa, anh ấy sẽ bị ốm" - cô nói thêm.
      Ngày thì thề biển hẹn non
      Tối về hầu vợ bế con quét nhà

    34. Có 4 thành viên đã cám ơn vanngan :
      Bocaplua (01-12-2012), chantinh7777 (30-11-2012), uyenuyen2012 (30-11-2012), XuXi26 (01-12-2012)

    35. #498
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      5
      Được cám ơn 508 lần trong 95 bài gởi

      Mặc định

      Trích dẫn Gửi bởi vanngan Xem bài viết
      Sáng 26/11, tại ĐH Sân khấu Điện ảnh Hà Nội, một chàng trai đã đứng chờ dưới sân trường với bó hoa trên tay để xin lỗi bạn gái.
      Tuy nhiên, cô gái không ra, chàng trai ôm bó hoa quỳ gục xuống, đúng thời điểm cơn mưa lớn hơn, và vì thế càng thấm lạnh.
      [IMG]http://img2.news.********/2012/11/28/quy1.jpg[/IMG] Chàng trai khuỵu xuống giữa mưa lạnh. Hình ảnh do SV ĐH Sân khấu ĐA ghi lại. Nhìn thấy "đối tượng" khổ sở quá, sinh viên trong trường đã đến che ô, khuyên bảo anh chàng về. Trong khi đó, một số bạn khác tìm cách liên lạc với nữ nhân vật chính. Tuy nhiên, cô gái không hề ra mặt mà chỉ nhắn tin nhờ các bạn bảo chàng trai ra về.
      Chàng trai tiếp tục khiến sinh viên trong trường... không thể bỏ đi. Các bạn trẻ tiếp tục đến hỏi han, khuyên bảo nên ra về.
      "Sau đó, chúng em mới biết được nguyên nhân sự việc là như thế này: Hai người mới chỉ quen nhau qua điện thoại, tối hôm trước khi đang nói chuyện thì máy hết tiền, do đã khuya nên không ra ngoài mua thẻ. Khi cô gái gọi lại thì đúng lúc chàng trai đang nghe một cuộc gọi khác. Vậy là có thể cô gái giận. Sáng nay anh ấy đến trường để giải thích, nhưng không thành" - một nữ sinh chứng kiến vụ việc kể lại.
      Cô bạn còn chia rẻ rằng, khoảnh khắc chàng trai từ đứng đến gục xuống trông rất... thảm. Vì thế, nhiều bạn mới quyết tâm khuyên anh chàng ra về. "Có lẽ sau buổi dầm mưa, anh ấy sẽ bị ốm" - cô nói thêm.
      Không biết cô gái trong cuộc như thế nào? chứ theo Uyên thì không bao giờ cảm động hay đánh giá cao những hành động kiểu như thế này...đàn ông phải manh mẽ và...vv, không thiếu cách để bày tỏ lòng chân thành với đối phương...anh chàng này chắc muốn gây sự chú ý để được nổi tiếng đây mà...
      ...trong thoáng chốc em muốn làm cơn gió! bay ùa về và nhấc bổng anh đi...

    36. Có 4 thành viên đã cám ơn uyenuyen2012 :
      Bocaplua (01-12-2012), chantinh7777 (30-11-2012), vanngan (03-12-2012), XuXi26 (01-12-2012)

    37. #499
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      0
      Được cám ơn 622 lần trong 121 bài gởi

      Mặc định

      Trích dẫn Gửi bởi uyenuyen2012 Xem bài viết
      Không biết cô gái trong cuộc như thế nào? chứ theo Uyên thì không bao giờ cảm động hay đánh giá cao những hành động kiểu như thế này...đàn ông phải manh mẽ và...vv, không thiếu cách để bày tỏ lòng chân thành với đối phương...anh chàng này chắc muốn gây sự chú ý để được nổi tiếng đây mà...
      Anh nghĩ có thể cô gái đã gây áp lực lớn khiến anh ta phải phản ứng như vậy . Nhưng vì lý do gì đi nữa, thì thể hiện bi lụy giữa nơi công cộng như thế thật ko nên chút nào!
      Em ra đi nhan sắc đi, thế nên em đừng đi...

    38. Có 5 thành viên đã cám ơn chantinh7777 :
      Bocaplua (01-12-2012), giangdth2012 (02-12-2012), uyenuyen2012 (02-12-2012), vanngan (03-12-2012), XuXi26 (01-12-2012)

    39. #500
      Ngày tham gia
      Nov 2012
      Bài viết
      101
      Được cám ơn 730 lần trong 255 bài gởi

      Mặc định

      Trích dẫn Gửi bởi nhomuadong Xem bài viết





      Có nhõn một chiếc khố sồi
      Lại không chính chủ bữa rồi chưa sang
      tên, ra đường chả dám mang
      Nhỡ ra gặp chú công an rất phiền.
      Lại đang mắc nợ Xu tiền
      Nên bất đắc dĩ phải thiền ban đêm.
      Đợi vài ba bữa êm êm
      Bọ Cạp có muốn tòm tem thì tòm...
      Chị đây hổng có thích tòm...
      ...Tem nhường em Tím, chỉ dòm mà thôi
      Mùa Đông chớ có phá hôi
      Thương ai cứ nói chị...bồi thêm cho
      Các em đừng có mà lo!
      Người đàn bà toàn diện đây: sáng diện, trưa diện, chiều diện, tối diện

    40. Có 4 thành viên đã cám ơn Bocaplua :
      giangdth2012 (02-12-2012), uyenuyen2012 (02-12-2012), vanngan (03-12-2012), XuXi26 (01-12-2012)

    Thông tin của chủ đề

    Users Browsing this Thread

    Có 1 thành viên đang xem chủ đề này. (0 thành viên và 1 khách vãng lai)

       

    Similar Threads

    1. Trả lời: 10
      Bài viết cuối: 28-12-2010, 03:52 PM

    Bookmarks

    Quyền viết bài

    • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
    • Bạn Không thể Gửi trả lời
    • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
    • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình